Pháp (tiếng Pháp: France), quốc danh hiện tại là Cộng hòa Pháp (République française), là một quốc gia nằm tại Tây Âu, có một số đảo và lãnh thổ nằm rải rác trên nhiều lục địa khác. Pháp có biên giới với Bỉ, Luxembourg, Đức, Thuỵ Sĩ, Ý, Monaco, Andorra và Tây Ban Nha. Tại một số lãnh thổ hải ngoại của mình, Pháp có chung biên giới trên bộ với Brasil, Suriname và Sint Maarten (Hà Lan). Pháp còn được nối với Anh Quốc qua Đường hầm Eo biển, chạy dưới eo biển Manche. Pháp là một nước dân chủ theo thể chế cộng hòa bán tổng thống trung ương tập quyền (unitary semi-presidential republic).
Quốc gia này là một nước công nghiệp, có nền kinh tế lớn thứ năm trên thế giới. Những giá trị quan trọng của thể chế này được thể hiện trong bản Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền năm 1789 (Déclaration des Droits de l'Homme et du Citoyen). Pháp là một trong những nước sáng lập Liên minh châu Âu, và đồng thời cũng là quốc gia lớn nhất trong khối này tính theo diện tích, nằm trong khu vực đồng euro và khối Schengen.
Pháp là một thành viên sáng lập các tổ chức NATO và Liên Hiệp Quốc, và là một trong năm thành viên có ghế thường trực trong Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc. Pháp cũng là một trong bảy quốc gia trên thế giới được công nhận là có vũ khí hạt nhân. Người dân Pháp có phong cách ẩm thực thanh lịch. Dường như không có khái niệm ăn nhanh, dù có bận rộn hay gấp rút đến mấy, họ cũng muốn ngồi vào bàn dùng bữa một cách lịch sự, hầu như rất hiếm khi họ mua vội món gì ăn dọc đường đi. Đặc biệt, người Pháp rất sành ăn và họ rất coi trọng vấn đề ẩm thực. Pháp được xem là trung tâm văn hóa của thế giới. Trải qua các thời kỳ, những nhà lãnh đạo quốc gia, tôn giáo cũng như công dân đất nước này luôn chú trọng đến việc xây dựng và bảo vệ các công trình nghệ thuật.
Tổng quan
VĂN HÓA PHÁP
Hòa nhập với thời trang Pháp
Người Pháp rất phong kiến trong lĩnh vực thời trang. Họ thích quần vải hoặc quần jeans màu nền nã, chiếc áo giản dị và đôi giầy kín chân, hơn chiếc áo rách kiểu moden, quần bò thụng và dép sandal. Người Pháp không hay mặc quần soóc. Những nếu đã mặc thì quần sóc không được ngắn lắm. Đối với phụ nữ, bộ đồ phù hợp nhất là váy: dài, ngắn, bộ complê váy, v.v... Khi đi nhà thờ, bạn nên mặc bộ đồ nhã nhặn và lịch sự.
Hòa nhập vào thế giới thời trang là một lý do rất chính đáng để bạn ghé qua những boutique của Pháp. Nếu bạn đến Pháp vào tháng giêng hoặc tháng 8, bạn sẽ có cơ hội mua sắm quần áo với mức khuyến mại đến 75%.
Thời gian
Đa số các quán ăn mở cửa lúc 12 giờ và phục vụ khách với bữa ăn trưa. Sau khi nghỉ trưa, các quán lại được mở vào buổi chiều để đón khách ăn tối. Chỉ có một ít số quán cafe không nghỉ trưa. Các công ty nhỏ, ngân hàng và bưu điện nghỉ lúc 15 giờ chiều vào các ngày thường và không làm việc vào chủ nhật. Các viện bảo tàng không làm việc vào thứ 2.
Giao tiếp và nghi lễ
Mặc dù bạn đủ trình độ tiếng Pháp để giao tiếp, người Pháp sẽ lập tức đáp bằng tiếng Anh, nếu họ thấy bạn phát âm tiếng Pháp không sõi. Nhưng nếu bạn quyết tâm tiếp tục chuyện trò bằng tiếng địa phương, họ sẽ tôn trọng sự can đảm của bạn và nói với bạn bằng tiếng Pháp. Người Pháp rất chú trọng tới nghi lễ và sự lịch sự, nhất là trong công nghiệp phục vụ. Khi bước vào các quán ăn, khách sạn hoặc đến cuộc gặp business, bạn nên chào mọi người bằng câu: Bonjour Madame/Monsieur (Chào bà/ông) và tạm biệt bằng: Au revoir. Khi trả lời điện thoại, hãy dùng câu: Allo, khi bạn muốn xin lỗi: Pardon. Trong buổi gặp đầu tiên, bắt tay là phù hợp nhất. Bạn bè thân thiết thường chào nhau bằng 1 nụ hôn trên mỗi má.
Nếu bạn đang bỡ ngỡ không biết phải xưng hô và chào như thế nào, hãy để người ta làm bước đầu tiên! Bạn không nên xưng ngôi thứ hai với người mới quen, trừ khi người ta cho phép hoặc họ ít tuổi hơn bạn.
Tiền
Khi trả tiền mua hàng, người bán hàng sẽ luôn luôn hỏi bạn: Avez-vous de la monnaie? - (Anh/Chị có tiền lẻ không?) vì họ không muốn nhận tờ 20 khi bạn mua kẹo cao su. Nếu bạn không có thì với nụ cười tươi, hãy trả lời: Non, désolée.
Toilet công cộng
Giá của mỗi lần sử dụng toilet công cộng ở Pháp: 0.30fr. Ở những toilet ở các trạm xe lửa, tầu điện ngầm, công viên: 0.40-0.60fr. Những nhà vệ sinh trong các quán sang trọng thường chỉ để cho khách của quán sử dụng, ngược lại với các quán ăn nhanh.
An toàn và an ninh
So với các nước Châu Âu khác, Pháp là một nước có an ninh tốt. Tất nhiên cũng có vài khu ở Pari mà người nước ngoài không nên đi một mình vào buổi tối: Pigalle, Barbès-Rochechouart, Montmartre, Belleville. Phía bắc và phía đông Pari thường nguy hiểm hơn là phía nam và tây. Khu Quartier Belsunce ở Marseille không an toàn bằng các khu khác. Những vùng phía Nam của Pháp, nhất là Côte d'Azur và Provence lại là những khu kém an toàn so với phía Bắc. Cái chính là bạn nên cẩn thận khi đi trong đám đông, luôn giữ túi sách sát mình. Hãy gọi số 17 khi bạn cần đến sự giúp đỡ của công an!
Nhưng Đi Dạo Trên Bờ Sông Sein hãy coi chừng đạp trúng:Phục vụ và mức tiền boa Ở trong các quán ăn sang trọng hoặc quán cafe, tiền phục vụ thường đã được tính vào giá tiền của món ăn, còn ở các club, được tính vào trong tiền bia và rượu. Nếu trong thực đơn không có dòng chữ: "Service compris" thì bạn nên hỏi người phục vụ để còn biết đường trả tiền. Nếu tiền phục vụ chưa được tính vào, thì hãy boa từ 15%-20%. Những nếu bạn muốn mình lịch sự hơn nữa thì nên để lại 5% tiền boa, mặc dù tiền phục vụ đã được tính vào tiền ăn. Khi vào tiệm cắt tóc, bạn nên nhớ boa cho người phục vụ. Người Pháp không có thói quen boa người lái taxi nhiều hơn vài franc.Du lịch
Kính chào quý vị !
Sở thích của tôi thích đi du lịch, ngao du, đến bất cứ đâu tôi cũng tìm hiểu văn hóa, tập tục, đời sống của nước sở tại, để mở mang tầm mắt, rất nhiều thứ đáng để xem, để học hỏi, sợ không có thời giờ đủ để cho chúng ta tìm hiểu.
Nói riêng nước Pháp có rất nhiều thứ để quý vị ngắm nhìn, để tìm hiểu, ngay tại Paris thôi chưa cần đi xa, nào là điện Louvre, với mặt tiền là hình tháp chóp bằng kính. Đây là viện bảo tàng nổi tiếng thế giới, trong đó có cả ngai vàng của vua thời Nguyễn tặng chính phủ Pháp, kiếm vàng...
.....quý vị đi cả ngày cũng chưa hết, ngoài ra còn có các cung điện Versailles, nhà Thờ Notre-Dame, ngắm nhìn ở vị trí cao từ quảng trường Charle de Gaule dọc theo đại lộ Champs Elysées; đến Place de la Concorde về đêm sẽ thấy vẻ đẹp rực rở của nó, nhất là vào dịp lễ Giáng Sinh và Năm mới, nơi đại lộ này hàng năm được tổ chức duyệt binh vào dịp lễ Quốc Khánh Pháp. Đó là chưa kể đến việc thăm tháp Eiffel, đi tàu dọc theo sông Seine về đêm, mà quý vị đã từng xem Paris by Night.
...rồi đi tàu tốc hành TGV với tốc độ chạy 352km/giờ nó êm đến nỗi, có vài vị bên HK nói nó chạy trên đệm hơi, chứ không thể tưởng tượng ra nó vẫn chạy trên đường ray bằng sắt, tất nhiên đường dành riêng cho TGV được thi công khác với đường sắt bình thường.
Xin nói thêm là TGV hiện tại đang mở rộng ra khỏi biên giới Pháp, đến Đức (IC), Thụy Sỹ, đến tận Mac-tư-Khoa, sang Tây ban Nha, Ý, hiện tại đã có chuyến tàu đi từ cảng Marseile - Moscou (Nga) và ngược lại. Quý vị có thể mua vé TGV ngay tận nước các vị đang định cư (vị nào cần trợ giúp mua vé TGV trên mạng thì l/l thẳng với tôi qua địa chỉ này.... Tôi chỉ kể sơ sơ thôi, để có dịp quý vị nếu có đi ghé đến Pháp.
Đừng bỏ phí thời gian hiếm hoi, quý báu của các vị soi mó vào các đống phân chó, ổ bánh mì, khăn chùi miệng hay các nhà vệ sinh chi phí phạm vô ít, cái đó đâu có giúp ích được gì cho chúng ta. Nhân đây, tôi xin kể cho quý vị câu chuyện có thật 100% : Có lần tôi đi sang HK, trong bữa cơm gia đình có mời bạn bè đông đủ, tiếp chuyện với tôi là ông cụ đã trên 70t, nghe giới thiệu tôi từ Pháp sang, ông ta hỏi : "Xứ Pháp nghèo lắm hả cháu, bên đó cháu đi làm đủ sống không ?"
- "Dạ, thì vẫn đủ ăn ngày 3 bữa", tôi đáp - "Moi có thằng em rể làm bác sỹ, sống ngoại ô Paris, vừa rồi vợ chồng tôi có sang chơi, mèn ơi, lương BS mà nó nghèo, tiết kiệm lắm cháu, sáng nó cho 2 vợ chồng tôi ăn toàn bánh mì, với mứt, pho-mát, bơ hay thịt nguội không hà... Thấy cả nhà nó vợ chồng con cái đều ăn thế, nên mình đâu dám đòi hỏi gì khác..."
Tôi chỉ cười trừ cho qua chuyện. Vì họ không biết tập tục văn hóa người Pháp, hay Âu châu nói chung, là sáng họ chỉ điểm tâm nhẹ, cho nên mới gọi là petit déjouner, nhưng nhìn xem rất đầy đủ chất, bơ sữa, nước cam, thịt, mứt,... sau đó thường là 9g họ lại ăn nhẹ 1 lần nữa với 1 cái bánh ngọt, uống cà-phê, trà....; không như thói quen chúng ta là ăn sáng làm tô phở, tô hủ tiếu.
Nước Pháp tui muốn đẻ con bao nhiêu đứa cũng được, càng đông càng zui, càng lãnh nhiều thêm tiền phụ cấp gia đình con cái, có người nhất là tụi gốc Phi châu hay Á rập nhờ được lấy lậu 4 vợ, nên chúng nó đẻ không dưới một tiểu đội, đẻ còn hơn cái máy, chưa kể đến việc chưa đẻ, mới có bầu thôi, người dân đã được lãnh tiền trợ cấp dưỡng bầu, rồi sau đó lãnh thoải mái chẳng cần đi kiếm việc làm nữa cũng đủ sống, cho nên dù năm nào ngân sách phụ cấp xã hội cũng lủng be bét hết; nhưng không một nhà nước nào, một lãnh đạo nào dám cúp hay giảm bớt tiền phụ cấp xã hội của người dân hết.Nước Pháp đứng nhất về nhiều
phương diện
Chào càc bạn già thân mến, hehehehe, nước Pháp tui còn nhiều cái nhất lắm nghen, ông bạn già ơi! Hihihihi, ông bạn già chưa gì đánh giá mới sớm đó nghen! hihihi chịu khó nghe tui trình bày dưới đây nghen !
Nước Pháp tui nếu bị thất nghiệp được ăn tiền trợ cấp thất nghiệp 70% lương trong 3 năm nếu trên 50t, nên cứ tà tà nằm nhà trong khi tìm việc khác, còn dưới 50t thì được 2 năm rưỡi. Nước Pháp tui bệnh hoạn vô nhà thương khỏi lo trả tiền lệ phí thuốc men, bác sĩ, nha sĩ, dược sĩ... gì cũng gratuit hết nghen hihihi; những người bị bệnh như đái đường hay nhiễm HIV hay épatide C... đều được nhà nước lo 100% từ thuốc men, bác sĩ, y tá chích thuốc, nằm nhà thương và dài dài vô thời hạn...
Nước Pháp tui mua nhà được nhà nước phụ trả tiền đóng góp suốt thời gian nợ, dù hai ba chục năm hỏng cần biết, nên nước Pháp tui đâu bị khủng hoảng nhà cửa, đâu bị ngân hàng lấy nhà lại hay bị đuổi nhà ra đường hihihihi... và chưa kể những gia đình nghèo thu nhập kém đều được lãnh phụ cấp tiền thuê nhà, ngay tới sinh viên đi học cũng được phụ cấp tiền nhà không kể giàu nghèo...
Nghĩ lại cũng tội cho nước Pháp tui quá, phải gánh cái đám lâu la ngoại bang vừa ăn bám, vừa phá làng phá xóm, đốt xe, mua bán xì ke ma túy nữa mới chết chứ ! Nên nước Pháp tui không nhất hơn nước Mỹ là gì hả ? hihihi... Hiện giờ, cả thế giới đương bị khủng hoảng tài chánh kéo theo nạn thất nghiệp tràn lan, ngay tới nước Mỹ nước Nhật cũng bị nợ ngập đầu ngất ngư, chưa biết sống chết ra sao..., dù nước Mỹ nghe nói kinh tế đương chạy rè rè trở lại, nhưng nhiều nơi vẫn còn bị ngân hàng tịch thu nhà cửa, người dân vẫn bị tiếp tục đuổi ra khỏi nhà thê thảm, chới với, thành vô gia cư, thiếu gì bằng chứng rõ ràng phải không bạn già? hihihihi...
Ở Pháp, trường hợp như vậy rất hiếm nghen, ông ban già! Và chúng tôi, dù là tây giấy, cũng biết ơn cái nước người ta đã nhận mình vô làm tỵ nạn, cho ăn nhờ ở đậu mà còn cho tiền xài chơi, có dư còn gởi về VN giúp được gia đình nữa. Vậy nước Pháp tui không nhất là gì ,ông bạn già ơi ? Còn hơn nước VN mẹ đẻ tui vừa bắt đi tù cải tạo, vừa cướp của đuổi ra khỏi nhà, bắt đi kinh tế mới rừng thiêng nước độc chết ráng chịu, vừa con cái không được đi học vì lý lịch tư sản ngụy, bắt làm culi làm trâu bò, vừa tối đến còn phải họp tổ hát bài vỗ tay mệt nghỉ nhớ ơn đảng, nhớ ơn nhà nước đã giải phóng miền nam, nhớ kể lể tội ác My Ngụy, rồi hát bài đi theo con đường thằng cha già HCM làm sở khanh, lưu manh, mất dạy, giết người....
Vậy nước Pháp tui có được nhất hơn nước Mỹ cac anh không hỉ ? Hihihi, cái này chưa nói đến nước Pháp tui bán Airbus đâu thua Boeing, nước Pháp tui cũng bán phi thuyền, bán được không ít hợp đồng không gian. Nước Pháp tui cũng bán được xe lửa TGV Métro máy bay Mirage, rượu ngon mỹ phẩm...; chưa nói cơm Pháp, bánh ngọt Pháp có thua ai đâu hả? Hihihi... Và sau cùng, con gái Pháp chắc chắn hơn máy em Mỹ phì lũ rồi đó, tối ngày chỉ biết đớp hamburger, hihihi, hohoho, hahahaha. Tui hy vọng bao nhiêu đó cũng đủ giải tỏa bạn già rồi, nếu không, xin bạn già cứ tiếp tục đóng góp thêm ý kiến. Tui xin ngoáy cái lỗ tai nghe đây ! Hihihihi... Thân.
Nước Pháp tui dù nghèo, không bằng Mỹ, nhưng không sợ bị đuổi việc, sáng báo chiều xách gói ra hãng, ở Pháp muốn cho nghỉ việc phải báo trước 3 tháng với những nhân viên ngạch cadre (cán bộ), còn nhân viên thường ít nhất từ một đến 2 tháng, chưa kể phải được sự chấp thuận của bộ lao động cộng thêm bồi thường vài tháng lương, tùy theo thâm niên, chưa kể nhiều khi còn được một số tiền lớn làm vốn dư sức ra làm ăn, hihihi...Nước Pháp tui con cái đi học không tốn một xu, đứa nào học không theo kịp còn được thầy giáo kèm thêm không tốn một xu, chưa kể nhà nghèo thu nhập thấp còn được tiền phụ cấp mua dụng cụ học đường, cặp táp, sách vở, giày dép, bút mực... miễn phí; chưa kể ngày nghỉ, nhà trường tổ chức đi nghỉ hè như trượt tuyết, tắm biển, mà phụ huynh chỉ đóng góp theo khả năng thu nhập. Sướng chưa, bạn già ơi!
Beaucoup caca de le chiens
No comments:
Post a Comment