Sunday, November 27, 2011

CÓ NHỮNG CON ĐƯỜNG


Ăn cơm xong Khoa và Huy ra ghế sofa khi Nhi mang đến hai tách trà nóng mới vừa pha, hai người đàn ông nhâm nhi uống trà, còn Nhi dọn dẹp bàn ăn.
Huy vẫn thường được vợ chồng Khoa mời đến ăn cơm như thế này, hơn cả tình bạn, Huy như một thành viên trong mái nhà này.
Tiềng Huy đằng sau lưng Nhi đang đứng rửa bát:
- Hôm nay Huy có một món quà nhỏ tặng vợ chồng Khoa, nhưng sẽ có ích cho Nhi đấy.
Nhi quay đầu lại:
- Anh Huy làm cho Nhi hồi hộp, cái gì vậy anh?
- Một bức tranh Huy mới vẽ, xứng đáng để treo ở …bếp của Nhi, để Nhi vừa rửa bát vừa nhìn tranh cho mau xong việc ấy mà !
Huy lấy từ cái túi xách ra một bức tranh đưa ra trước mặt vợ chồng Khoa
 Nhi đứng sựng nhìn bức tranh, đó là một rừng Thu lá đổ có những con đường nhỏ quanh co và mất hút sau những gốc cây xa tít ở cuối trời.Tất cả là một màu vàng úa, hiu quạnh và nên thơ.
Khoa tấm tắc khen:
- Đẹp ! Huy vẽ bức tranh này lâu chưa?
- Mới tuần trước Huy coi movie trên ti vi, cảnh rừng Thu làm Huy xúc động nên cố ghi nhớ những hình ảnh, màu sắc, để vẽ lại, chỉ trong vòng vài ngày là xong.
 Nhi thì kêu lên:
- Anh Huy là hoạ sĩ từ bao giờ thế?
- Tay vẽ nghiệp dư ấy mà, khi nào Huy thích thì mới vẽ.- Huy đáp.
- Trời ơi, vẽ được thế này thì là hoạ sĩ rồi, vậy mà bây giờ Nhi mới biết. Anh Khoa, chúng ta phải treo bức tranh này ở phòng khách, phải không anh?
- Ừ, phòng khách nhà mình đang cần một bức tranh.
- Thế mà anh Huy nói treo bức tranh này ở trong bếp, anh định chê Nhi không biết thưởng thức tranh đấy hả?- Nhi nói giọng trách móc, rồi cô nhìn Huy- mà anh Huy đã đặt tên cho bức tranh này chưa?
- Huy gọi nó là “Có những con đường”. Còn ý kiến của Khoa và Nhi?
Khoa vừa nâng ly trà vừa ngẫm nghĩ:
- Để Khoa xem nào…Tại sao cả một cảnh rừng Thu bát ngát thế kia bị bỏ quên, để chỉ biết đến những con đường mòn nhỏ ?? Phải gọi là “Mùa Thu chết”, hay “Thu vàng” hay là “Mùa Thu lá bay”.
Nhi bật cười ôm lấy vai chồng:
- Anh ơi, anh chỉ toàn lấy tên ở các bản nhạc ra thôi…
- Thế Nhi hay hơn anh thì hãy đặt một cái tên đi!
- Em cần phải có thời gian, để lòng mình thấm với tranh, và sẽ có một cái tên chính xác.
Khi Huy giã từ vợ chồng bạn để ra về, Nhi vẫn chưa nghĩ ra tên nào khác đặt cho bức tranh.
.Khoa đang loay hoay tìm một góc tường để treo tranh, anh trân trọng ướm hết chỗ này đến chỗ kia, làm Nhi phải liếc anh một cái và nũng nịu:
- Anh cưng bức tranh hơn em nữa, em ghen cả với anh Huy đấy.
- Yên trí đi em, vợ anh là nhất mà bạn anh cũng …nhất. Nghe thì ba phải nhưng tình vợ chồng, tình bạn bè khác nhau, làm sao em so sánh được. Huy và anh là bạn thân từ Trung học đến Đại học, có cả một thời gian dài gần gũi và chia xẻ những buồn vui…
- Thôi em hiểu rồi, tình bạn của hai anh bao la như anh đã từng nói chứ gì. Nhưng này anh, em ngạc nhiên thật đấy, Huy có học vẽ bao giờ đâu mà vẽ bức tranh này đẹp thế?
- Anh ta có khiếu về vẽ, và nhất là cái cảnh rừng Thu kia đã gây một ấn tượng nào đó với Huy, nên Huy mới vẽ xuất thần và nhanh chóng như thế.
Nhi âu yếm nhìn chồng:
- Cũng như anh đấy nhỉ, tính đơn giản thực tế thế mà ngày xưa viết thư tình cho em thật là lãng mạn đam mê, làm em cảm động, có bao nhiêu lá thư tình của anh em đều thuộc hết.
Khoa vụng về gạt đi:
- Thôi đừng làm anh mắc cở, cái thuở mới yêu ấy mà…
                           ******             *****
Một tuần sau Huy vào nằm bệnh viện vì bị cảm, vợ chồng Khoa trên đường đến thăm bạn, Khoa nói với vợ:
- Bệnh cảm nghe đơn sơ, tầm thường như vậy có thời đã thành dịch làm chết bao nhiêu người trên thế giới, mà nếu không chết thì cũng làm khổ người ta, sổ mũi sụt sùi cả ngày, đau cuống họng, mệt mỏi chẳng muốn làm việc gì cả…
Nhi đùa:
- Mà những anh chàng độc thân như Huy không có tay vợ chăm sóc càng dễ bị cảm hơn. Sao anh không giục Huy lấy vợ đi, tội tình gì mà cứ độc thân mãi thế?
- Ai mà biết được cái thằng bạn gàn của anh!
- Gàn thật đấy anh ạ, người gì mà hiền lành ít nói, ế vợ là phải rồi.
Khoa bênh cho bạn:
- Còn lâu Huy mới ế vợ, có mấy cô theo mà anh ta chưa thèm đấy !.
Đôi bạn vào đến phòng, Huy nằm trên giường bệnh, chăn phủ lên tới ngực, anh kể bị cảm , bác sĩ cho thuốc không khỏi, nên phải vào bệnh viện.
Nhi lập lại điều cô vừa nói với chồng:
- Tại anh Huy độc thân nên trời bắt anh cảm đấy. Anh Khoa có bao giờ bị cảm nặng thế này đâu!
Huy giữ im lặng, anh thường hay trả lời bằng sự im lặng, vợ chồng Khoa đã quen với cá tính của anh rồi, dù đôi khi họ không thể hiểu anh đang nghĩ gì!
Về đến nhà Khoa bảo Nhi :
- Chiều mai em chịu khó nấu ít cháo gà, cho nhiều hành lá, hạt tiêu…mang vào cho Huy. Đang cảm, ăn một bát cháo nóng ngon lành là nhẹ người ngay. Tội nghiệp Huy, sống xa thân nhân, chỉ có vợ chồng mình bên cạnh, nên anh phải lo cho Huy, em nói đúng, nếu Huy lấy vợ, ấm thân nó mà cũng…khoẻ thân anh.
Nhi mắng yêu chồng:
- Anh chiều bạn quá đấy, lo còn hơn con mọn.
Hôm nay Nhi nấu một nồi cháo gà, cho Huy và cho hai vợ chồng cô cùng ăn luôn, mỗi lần Khoa bị cảm anh đều thích được ăn cháo gà để giải cảm, lần này đến lượt Huy.
Khoa dặn Nhi mang cháo vào bệnh viện sớm cho kịp giờ ăn chiều, đừng đợi anh về sẽ muộn.
Nhi sửa soạn một hộp cháo và bát thìa đầy đủ. Đến bệnh viện cô vào thang máy lên lầu 3, đang lúng túng chưa biết nên đi hướng nào thì có một cô y tá đi tới, Nhi hỏi phòng 303 ,.cô y tá chỉ đường và nói hôm nay ca làm việc của cô chăm sóc cho bệnh nhân phòng 303. Nhi cám ơn và xách giỏ đi tiếp, vừa đi Nhi vừa nghĩ nếu Huy có vợ thì cái việc vặt này đâu phải của Nhi.
Đến trước cửa phòng 303, Nhi nhẹ xoay nắm cửa bước vào, cô tưởng sẽ thấy Huy mỉm cười, rồi cô sẽ đặt giỏ xuống, múc cháo nóng ra tô cho Huy ăn, và cô sẽ kể một câu chuyện nào đó vui vui trong ngày của hai vợ chồng cô cho Huy nghe…
Nhưng Nhi hơi khựng lại, Huy đang nằm ngủ, một giấc ngủ sâu thì phải, Nhi lúng túng không biết phải làm gì, cô không muốn đánh thức Huy dậy, giấc ngủ sâu cần thiết cho người bệnh hơn là một tô  cháo, nhưng chẳng lẽ cô ra về? công lao nấu một nồi cháo ngon để mang đến đây. Thôi thì đành ngồi đợi một lúc.
Nghĩ thế Nhi nhè nhẹ ngồi xuồng ghế, và ngó ra phía cửa sổ, chỉ thấy trời mây, Nhi không dám nhìn Huy, vì nhìn trộm khi người ta đang ngủ là một điều bất lịch sự, mà cô không thể hoá thân thành bức tượng để nhìn ra cửa sổ mãi được. Nhi nhè nhẹ mở ngăn kéo bàn cạnh giường Huy mong tìm được một cuốn báo hay  cuốn kinh thánh cũng được, để  đọc cho đỡ sốt ruột
Bên trong ngăn kéo có một cuốn sách nhỏ, bìa màu đen xinh xắn trông như một cuốn Kinh thánh.
Nhi mở cuốn sách, thì ra đó là cuốn nhật ký của Huy, một trang, hai trang và Nhi kinh ngạc khi thấy những lá thư tình của Khoa gởi cho Nhi trước kia được chép lại đầy đủ. Sao lại thế này nhỉ? Trời ơi ! những trang thư riêng tư ấy là do Huy viết, Huy viết dùm cho Khoa, nhưng cho chính cả lòng Huy nữa. Thì ra Huy cũng yêu Nhi, thuở cả ba còn ở giảng đường đại học. Khoa và Huy cùng có cảm tình với Nhi, nhưng Huy tự ý rút lui vì cuộc tình tay ba nào cũng sẽ có một kẻ dư thừa, anh làm kẻ dư thừa để cho Khoa tiến lên, Khoa không hề biết điều đó, Khoa vô tình và đơn giản quá, đôi khi anh không hiểu nổi những thầm lặng sâu kín của Huy dù họ rất thân nhau. Khoa biết mình vụng về không có tài ăn nói nên nhờ Huy trổ tài văn vẻ viết giùm những lá thư tỏ tình với Nhi, và lấy được người mình yêu.
Nhi bàng hoàng run rẩy gấp vội cuốn sách bỏ vào ngăn kéo, thuở đó cô mến cả Khoa và Huy,  hai anh đều đứng đắn thành thật, mỗi người có những ưu điểm riêng, nhưng rồi những lá thư tỏ tình ký tên Khoa làm cho cô cảm động và xiêu lòng với lời cầu hôn của Khoa.
Đã ba năm làm vợ Khoa, cô vẫn giữ những lá thư tình đầy ắp yêu thương ấy nào đâu biết rằng là những cảm xúc của một người khác gởi cho cô.
Nhi đỏ mặt bối rối khi nghĩ nếu ngày xưa Huy cứ đến với Nhi biết đâu cô đã là vợ Huy, người đàn ông đang nằm ngủ trên giường này, bên cạnh cô, là chồng của cô, chỉ một chữ “nếu” đơn sơ mà thay đổi cả một kiếp người. Ai mà biết được !!
Nhi xách giỏ đứng dậy, cô muốn chạy trốn ra khỏi đây ngay, cô sợ Huy thức dậy bất ngờ thì anh sẽ đọc thâý những bối rối vụng về của cô và Nhi không biết phải ứng xử làm sao cả. May quá Huy vẫn ngủ say, Nhi đi như chạy trong hành lang bệnh viện, hình như cái hành lang quá dài hay tại cô chạy quá chậm? mà cô vẫn còn luẩn quẩn nơi đây và lại đối diện cô y tá lúc nãy, cô ta mỉm cười với Nhi.
Về đến nhà Khoa vẫn chưa đi làm về, Nhi đổ hộp cháo đi và ngồi thừ người ra ở phòng khách, nghĩ ngợi lung tung, bất chợt cô nhìn lên bức tranh Huy vẽ đang treo trên tường, bức tranh được Huy đặt tên là “Có những con đường”.
Nhi là người nhạy cảm, bây giờ thì cô đã hiểu ý nghĩa của bức tranh, đó là những con đường của Huy và Nhi đi bên nhau nhưng chẳng bao giờ gặp nhau ở một điểm, những con đường tuyệt vọng trong màu vàng úa của mùa Thu chết. Cô đã hiểu cái tâm hồn nghệ sĩ của Huy, khi yêu người ta làm được nhiều thứ, những lá thư tình kia, bức tranh này , là lời của trái tim Huy dành cho cô.
Khoa đi làm về tới nhà là hỏi ngay:
- Em đã mang cháo đến cho Huy chưa, nó có ăn hết không?
Lần đầu tiên trong đời cô nói dối chồng:
- Em mang cháo đi, vừa xuống xe, chỗ parking, hấp tấp làm sao rơi cả giỏ, cháo đổ hết nên phải quay về nhà.
Khoa nhăn mặt:
- Em bao giờ cũng là người chu đáo cẩn thận sao lần này đoảng thế! Nhưng sao em không về lấy cháo khác mang lên cho nó?
Nhi thoái thác:
- Thôi để lần khác, bây giờ chắc Huy cũng ăn bữa chiều rồi.
- Ừ thôi vậy, để chốc anh gọi hỏi thăm nó.
                     ***         ****
Huy thức giấc, anh vừa trải qua một giấc mơ đẹp tuyệt vời, trong một góc rừng Thu vắng như trong bức tranh mà Huy đã vẽ, Huy và Nhi đi trên những con đường mòn đó, anh nắm tay Nhi, cùng bước nhẹ trên lá vàng khô, trong gió thổi êm êm Nhi nũng nịu tựa đầu lên vai anh, tóc cô bay lất phất qua mặt anh một mùi hương quen thuộc làm anh ngây ngất, cái mùi thơm mà anh vẫn gọi là “ảo ảnh”.
Đó là mùi thơm trong giấc mơ, nhưng bây giờ mùi thơm ấy hình như vẫn đang quanh quẩn ở bên anh? Mộng và thực nối liền nhau như chuyện liêu trai….
Mỗi lần Huy đến chơi nhà vợ chồng Nhi, chỉ cần Nhi thoáng qua bên anh, anh sẽ nhận ra ngay Nhi đang đứng ở hướng nào, vì Huy đã quen với mùi thơm của Nhi, anh không biết Nhi đã dùng lotion, dầu thơm hiệu gì, nhưng mùi hương làm anh bị mê hoặc, anh gọi mùi đó là “ảo ảnh”, vì mùi hương và người đều ở xa quá tầm tay anh.
Có lần như một kẻ thất tình Huy lang thang đi Mall một mình, anh vào một tiệm bán mỹ phẩm thử tất cả các loại lotion, các loại dầu thơm để cố tìm ra mùi hương nào quen thuộc của Nhi. Bất ngờ Huy nghe có tiếng cười khúc khích phía sau, là Nhi, anh như một thằng bé con đang ăn vụng bị bắt gặp, anh đỏ mặt nghe Nhi nói:
- Bắt gặp quả tang anh Huy đi mua quà tặng người yêu rồi nhé, anh thích loại gì? Có cần Nhi góp ý kiến không?
Lúc đó Huy chỉ muốn được nắm lấy bàn tay Nhi mà nói:” Đây là mùi hương mà anh yêu thích, anh đang đi tìm em”.
Nhưng Huy chỉ bối rối nói:
- Có nhiều mùi hương… lạ qúa…mùi nào cũng như… ảo ảnh, không là thật Nhi ạ..
Kể từ hôm đó cho đến giờ Huy vẫn chưa tìm ra mùi hương “ảo ảnh” đó.
Cô y tá mở cửa phòng bước vào làm Huy trở về thực tế, cô vừa sửa soạn làm thuốc vừa mỉm cười:
- Trông anh vui quá, anh vừa nói chuyện với một cô bạn gái thật dễ thương mà.
Huy ngạc nhiên:
- Tôi có gặp ai đâu?
Cô y tá cũng ngạc nhiên:
- Cô ấy hỏi thăm tôi phòng 303, cô mang theo một giỏ đồ ăn, tôi tửơng cô đã gặp anh rồi.
Cô y tá không đùa, Huy linh cảm là Nhi đã đến đây, thảo nào khi vừa tỉnh giấc Huy đã ngửi thấy mùi hương “ảo ảnh” quen thuộc.
Anh đã mơ một giấc mơ mà người trong mơ đang ngồi bên cạnh, gần mà xa, xa mà gần ! Nhưng tại sao Nhi lại ra về, không chờ anh thức dậy??
Đợi cô y tá vừa ra khỏi phòng, Huy mở ngay ngăn kéo bàn, cuốn nhật ký của anh để vội vàng lệch lạc, cuốn nhật ký mà Huy luôn luôn mang theo bên mình, để bất chợt có thể ghi lại những cảm xúc của mình.
Huy cầm cuốn sách lên, Nhi đã đọc nó, những ngón tay Nhi đã chạm vào đây, như đã chạm vào trái tim anh.
Tiếng điện thoại reo, Huy nghe đầu dây bên kia là Khoa, Khoa hỏi thăm và kể anh đã bảo Nhi nấu cháo để mang đến cho Huy, nhưng cô ấy sơ ý làm đổ cháo ngay tại parking bệnh viện, nên không vào thăm Huy được. Thôi, xin lỗi nhé,bao giờ Huy về sẽ được ăn bù bất cứ món gì.
Thế là Huy hiểu Nhi đã đến đây, một niềm vui, nỗi khổ và sợ hãi cùng lúc đến với Huy.
                            *      *     *     *     *    *
Sau hôm rời bệnh viện, Huy đến nhà Khoa dùng bữa cơm chiều như đã từng đến, căn nhà bạn vẫn ấm cúng, Khoa vẫn nồng nhiệt, chỉ có Huy là lúng túng ngại ngần như một kẻ phạm tội có thể bị kết án bất cứ lúc nào. Anh thực sự chỉ muốn tình yêu thầm kín của anh được dấu mãi trong lòng, dù suốt cả đời người, để anh được gìn giữ nâng niu như một báu vật. Thế thôi!
Khi mới bước vào nhà anh đã nhìn thấy Nhi, cử chỉ cô cũng bối rối như anh.
Như thường lệ, sau bữa cơm Nhi lại dọn trà ra phòng khách cho hai người bạn nhâm nhi, và có thêm Nhi nữa, chắc cô đã qua được cơn bối rối, cô chỉ vào bức tranh của Huy và nói:
- Anh Huy này, Nhi cũng nghĩ ra một cái tên cho bức tranh rồi.
Khoa cười và đùa:
- Gớm, Nhi suy nghĩ đến mấy tuần mới xong một cái tên, chắc là phải độc đáo lắm?
- Em cũng gọi đó là “ Có những con đường”.
- Thì có khác gì cái tên Huy đã đặt đâu?
-Vâng, em cũng thích thế! rất có ý nghĩa, như Huy và vợ chồng chúng ta luôn đi bên nhau, gần gũi nhau…Chúng ta mãi mãi là những người bạn quí của nhau cho dù cuối đời hay cuối trời cuối đất như những con đường trong bức tranh kia…có phải không anh Huy?
Huy nhìn Nhi, trong đôi mắt trong sáng và trung thực của cô anh nhận thấy cả một trời bao dung dịu dàng, lòng anh bỗng nhẹ nhàng thanh thản, và anh tin rằng những con đường tình tuyệt vọng trong bức tranh của anh rồi đây sẽ trở thành những con đường bạn bè đẹp đẽ giữa anh và vợ chồng Nhi mãi mãi.
                                   
                              Nguyễn Thị Thanh Dương    

   Quê em BIỂN MẶN dừa xanh
   Sóng tình HOA BIỂN dổ dành người thương
   KIẾP NGHÈO một nắng hai sương
   LỐI VỀ XÓM NHỎ cuối đường cầu tre


Hoa biển - Gia Huy
image
   Đượm nồng TÌNH THẮM DUYÊN QUÊ    Rung rinh GÁNH LÚA hẹn thề đêm trăng    NƯƠNG CHIỀU khói toả lều tranh    Vài con BƯỚM TRẮNG lượn quanh liếp cà
Nương Chiều - Gánh Lúa
image
   Hương thầm còn mãi TÌNH XA    Bướm HOA THẠCH THẢO còn ra nổi này    CON THUYỀN KHÔNG BẾN có hay    THU SẦU cô quạnh tháng ngày đơn côi
Thu Sầu - Phượng Mai


image

   SUỐI MƠ chất chứa ngàn đời
   Sao MÙA THU CHẾT còn rơi rớt nhiều
   ĐÈN KHUYA một bóng cô liêu
   ĐÊM ĐÔNG buốt giá tình yêu ngỡ ngàng
Đêm đông - Lệ Thu
image

   ĐÒ CHIỀU chưa tiễn đưa sang
   NỔI LÒNG sao biết  thiên đàng ái ân
   TRÚC ĐÀO rụng khắp đầy sân
   DUYÊN QUÊ mong gặp một lần cho vơi
Thanh Thuy "Do Chieu" nhac truoc 1975
image

   NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG trong đời
   DẤU CHÂN KỶ NIỆM một thời học sinh
   Và TRANG NHẬT KÝ riêng mình
   Làm sao có được chuyện TÌNH THIÊN THU
Dấu chân kỷ niệm - Y phụng
image

   Lặng nhìn từng GIỌT MƯA THU
   Nghe như TUYẾT LẠNH uẩn u sao đành
   Lật từng LƯU BÚT NGÀY XANH
   Thấy như LỆ ĐÁ vây quanh nổi niềm
LUU BUT NGAY XANH - NGOC SON
image

   THU SẦU chẳng phải của riêng
   Mà sao mãi thấy PHỐ ĐÊM hững hờ
   ĐÒ CHIỀU chở mấy vần thơ
   Chở nàng thi sỉ TÌNH BƠ VƠ sầu
Thu Sầu Ý Lan
image

   Ôi NHỮNG ĐỐM MẮT HỎA CHÂU
   NỦA ĐÊM NGOÀI PHỐ nhuốm màu thê lương
   MONG NGƯỜI CHIẾN SỈ sa trường
   Vào trong CÁT BỤI gíó sương không sờn
Những đóm mắt hỏa châu - Trung Chịnh & Hoàng Oanh
image

   Để ai GIẤC  NGỦ CÔ ĐƠN
   Để cho CÔ BÉ DỖI HỜN phòng the
   Từng đêm TRĂNG SÁNG VƯỜN CHÈ
   TRĂNG MỜ BÊN SUỐI nghe se sắc lòng
Giấc ngủ cô đơn - Giao Linh
image

   Quạnh hiu gối chiếc phòng KHÔNG
   NGHÌN TRÙNG XA CÁCH nhớ mong ngập trời
   NẮNG CHIỀU giăng sợi đơn côi
   GIỌT MƯA TRÊN LÁ khóc đời hợp tan
Giọt mưa trên lá - Dalena
image

   Bao giờ em bước SANG NGANG
   Để thôi GIỌT LỆ ĐÀI TRANG không còn
   GA CHIỀU ngóng đợi héo hon
   TẦU ĐÊM NĂM CỦ vẫn còn đâu đâu
Tàu đêm năm cũ - Đò Chiều
image

   Từng đem TRĂNG RỤNG XUỐNG CẦU
   Cho em biết SẮC HOA MÀU NHỚ thương
   Cho em ĐÔI BÓNG bên đường
   Chung HAI LỐI MỘNG một phương trời hồng
Hai lối mộng



image

   Sá gì giá lạnh ĐÊM ĐÔNG
   NỔI BUỒN GÁC TRỌ chờ mong ngày về
   Nghìn trùng MẤY DẬM SƠN KHÊ
   ĐƯỜNG XƯA LỐI CỦ trăng thề còn đây
Đường xưa lối cũ - Như Quỳnh
image

   Tình yêu NHƯ CÁNH VẠT BAY
   LÂU ĐÀI TÌNH ÁI không xây một mình
   Từ ngày XẾP ÁO THƯ SINH
   ANH ĐI CHIẾN DỊCH đăng trình nặng vai
Nhu Canh Vat Bay - Hong Nhung
image

   NGẬM NGÙI cửa đóng then gài
   NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH không phai má đào
   Lỡ khi BIẾT TRẢ LỜI SAO
   TÌNH CHÀNG Ý THIÊP ai sầu hơn ai
Người yêu của lính - Thanh Trúc
image
image

   Đượm nồng TIẾNG SÁO THIÊN THAI
   Cho dù NGĂN CÁCH nếu hai mai đầu
   Một lòng ĐỪNG NÓI XA NHAU
   NGƯỜI YÊU LÝ TƯỞNG trọn câu vẹn thề
Người yêu lý tưởng - Shayla
image

   Rồi MỘT MAI QUA CƠN MÊ
   HAI VÌ SAO LẠC đi về BẾN MƠ
   VẮNG XA vẫn mãi đợi chờ
   Để em viết tiếp BÀI THƠ CUỐI CÙNG
HAI VÌ SAO LẠC
 image

   Có ai THƯONG VỀ MIỀN TRUNG
   QUÊ NGHÈO sỏi đá khốn cùng điêu linh
   Lòng như KHÚC HÁT ÂN TÌNH
   Trãi dài QUÊ MẸ nắng bình minh vui
Nhu Quynh - Thuong Ve Mien Trung / Thương Về Miền Trung
image

   MƯA TRÊN PHỐ HUẾ sụt sùi
   CHO NGƯỜI TÌNH LỠ bùi ngùi vấn vương
   VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THƯƠNG
   NƯẢ ĐÊM THỨC GIẤC lòng tương tư sầu
Cho người tình lỡ-Nhạc:Hoàng Nguyên-Ca sĩ: Lệ Thu
image

   Dẫu rằng HAI ĐỨA GIẬN NHAU
   Vẫn không như thể QUA CẦU GIÓ BAY
   Một lần TỪ GIÃ THƠ NGÂY
   Là em THEO LÁ VÀNG BAY mất rồi
Từ giã thơ ngây _ (Nguyễn Hiền) _ Hoàng Lan
image

   Dẫu cho CAY ĐẮNG TÌNH ĐỜI
   NGƯỜI EM SẦU MỘNG tuyệt vời yêu anh
   Ân tình GẠO TRẮNG TRĂNG THANH
   Làm sao NƯỚC MẮT LONG LANH cạn dòng
 image

   Bây giờ TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG
   NGƯỜI EM XÓM ĐẠO chỉ mong một điều
   Thương em HÃYNHỚ NHAU NHIỀU
   Hãy xin LÝ LUẬN TÌNH YÊU thế nào
Người em xóm đạo - Trường Vũ
image

   Cũng xin đừng VẪY TAY CHÀO
   TÌNH YÊU TRÃ LẠI TRĂNG SAO thật buồn
   MỘT LẦN DANG DỞ đau thương
   THA  LA XÓM ĐẠO thánh đường bơ vơ
Một lần dang dở - Phương Diễm Hạnh
image

   Hằng đêm QUÁN NHỎ ĐỢI CHỜ
   Ôm sầu LẼ BÓNG vần thơ bẽ bàng
   Còn đâu HOA SỨ NHÀ NÀNG
   Gặp em trở lại CÔ HÀNG XÓM xưa
Hoa Sứ Nhà Nàng
image

   Còn đâu HUYỀN THOẠI CHIỀU MƯA
   NHỮNG NGÀY THƠ MỘNG đón đưa hẹn thề
   Em SAO KHÔNG THẤY ANH VỀ
   MIỀN TRUNG THƯƠNG NHỚ tái tê lạnh nhiều
Trường Vũ & Như Quỳnh - LK Sao Không Thấy Anh Về & Nén Hương Yêu
image

   ĐÊM TÀN BẾN NGỰ cô liêu
   AI RA XỨ HUẾ hắc hiu tháng ngày
   Ôi chao THÀNH PHỐ MƯA BAY
   KHÓC NGƯỜI TRINH NỬ đắng cay tình đời
THÀNH PHỐ MƯA BAY
image

   TÌNH YÊU CÁCH BIỆT đôi nơi
   NGẬM NGÙI cắn chặt bờ môi nhạt màu
   BAO GIỜ TA GẶP LẠI NHAU
   NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG giọt sầu ly tan
NGẬM NGÙI

image
   Anh XIN TRẢ LẠI THỜI GIAN
   ĐƯA EM VÀO HẠ thênh thang vùng trời
   Thật  tình ANH BIẾT EM ƠI
   DƯ ÂM ngày mộng ngàn đời khó quên
ĐƯA EM VÀO HẠ
image

   CĂN NHÀ MÀU TÍM êm đèm
   MỘT TRỜI THƯƠNG NHỚ làm nên chuyện tình
   NÉT BUỒN THỜI CHIẾN điêu linh
   Ráng đi em CHUYỆN CHÚNG MÌNH tính sau
Chuyện chúng mình & Ngày sau sẽ ra sao
image

   TÌNH ANH LÍNH CHIẾN địa đầu
   Trao em ÁO ĐẸP NÀNG DÂU mai này
   CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI có hay
   ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ tháng ngày héo hon
TÌNH ANH LÍNH CHIẾN
image

   TÌNH YÊU CÁCH BIỆT mõi mòn
   SAO ANH LỖI HẸN em còn đơn côi
   Ngày MAI ANH ĐI XA RỒI
   ĐÒ TÌNH LỠ CHUYẾN bờ môi nhạt nhoà
Một Mai Em Rời Xa
image

   TÀU ĐÊM NĂM CỦ mấy toa
   BIỆT LY em tiễn cành hoa hồng vàng
   NỔI LÒNG mang tận quan san
   Là như vai nặng HÀNH TRANG GIÃ TỪ
TÀU ĐÊM NĂM CỦ
image

   Phương này VẦNG TRÁN SUY TƯ
   Xem như GIÂY PHÚT TẠ TỪ trong đêm
   Mà SAO EM NỞ ĐÀNH QUÊN
   RỪNG CHƯA THAY LÁ gọi tên bốn mùa
SAO EM NỞ ĐÀNH QUÊN
image

   Tiền đồn THÁNG SÁU TRỜI MƯA
   Trọn tình thương nhớ CHO VỪA LÒNG EM
   Trở về MỘT CHUYẾN BAY ĐÊM
   VÙNG TRỜI NGÀY ĐÓ càng thêm mặn nồng
THÁNG SÁU TRỜI MƯA (Hoàng Thanh Tâm)
image

   Trử tình TRĂNG SÁNG ĐỒI THÔNG
   CƠN MÊ TÌNH ÁI phiêu bồng lãng du
   Ngõ hồn lạc lối VƯỜN THU
   MỘT ĐÊM KHÔNG NGỦ ngục tù con tim
Trang sang doi thong Truong Vu
image

   Ngày mai anh BIẾT ĐĂU TÌM
   LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ im lìm bơ vơ
   Đắm chìm THU VỚI NÀNG THƠ
   CHUYỆN NGƯỜI ĐAN ÁO đợi chờ đêm đông
CHUYỆN TÌNH NGƯỜI ĐAN ÁO, BÀI THANH CA BUỒN
image

   Xin em ĐỪNG TRÁCH DIÊU BÔNG
   BUỒN VƯƠNG MÀU ÁO má hồng chưa phai
   Sao em NHƯ TIẾNG THỞ DÀI
   NGHẸN NGÀO lệ đắng giọt đài trang tuôn
Như Tiếng Thở Dài - Nguyễn Hữu Nghĩa
image

   Để cho TỪ ĐÓ EM BUỒN
   NẾU  MAI ANH CHẾT chim muôn gọi đàn
   TÌNH YÊU VỖ CÁNH băng ngang
   GA CHIỀU PHỐ NHỎ đèn vàng xót xa
Ta tu trong dem, Tu do em buon. Tac gia: Nhat Truong. Ca sy: Phuong Dung, Bang Tam 
image

   Phận nghèo mang KIẾP CẦM CA
   ĐIẸU RU NƯỚC MẮT phòng trà từng đêm
   THỀM TRĂNG còn đọng môi mềm
   GIỌNG CA DĨ VÃNG buồn thêm nản lòng
Điệu ru nước mắt-Karol Kim
image

   Cho em BẢY NGÀY ĐỢI MONG
   SAO ANH KHÔNG ĐẾN phòng không cuối tuần
   Anh còn VỌNG GÁC ĐÊM SƯƠNG
   CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI còn vương giặc thù
image

   BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT mật khu
   Bên RỪNG LÁ THẤP sương mù giăng giăng
   Trên đồi HOA TÍM BẰNG LĂNG
   NHỚ MẦU HOA TÍM đêm trăng thuở náo
Duy Khanh " tren 4 vung chien thuat"
image

   Chuyện tình HÒ HẸN trăng sao
   PHÚT ĐẰU TIÊN ắy nghe xao xuyến lòng
   LẶNG THẦM hoa tím bên sông
   Ngập ngừng GỎ CỬA hằng mong trao  nàng
Phút Đầu Tiên - Thái Thanh
image
   KỂ TỪ ĐÊM ĐÓ thênh thang
   ĐƯỜNG LÊN SƠN CƯỚC vai mang chử tình
   Đếm từng sợi NẮNG THỦY TINH
   Để riêng em mãi NHỚ MÌNH ANH THÔI
Nhìn Những Mùa Thu Đi - Nắng Thủy Tinh
image
       Đường tình NHẬT KÝ ĐỜI TÔI
   CÁNH BUỒM CHUYỂN BẾN nhẹ trôi im lìm
   CHIỀU VỀ trên những đồi sim
   TÌNH THƯ CỦA LÍNH gởi niềm riêng em
Nhật Ký Đời Tôi Trường Vũ Hòang Lan
image
   Có loài HOA NỞ VỀ ĐÊM
   Một loài HOA TRẮNG mang tên là quỳnh
   Gót chân NGƯỜI LÍNH CHUNG TÌNH
   BẠC MÀU ÁO TRẬN vẫn tình không phai
Chuyện tình hoa trắng
image
   Lối về hẹn một ngày mai
   ĐƯỜNG XƯA LỐI CỦ sánh vai tình hồng
   Bây giờ em THẤY GÌ KHÔNG
   Làm sao em biết NỔI LÒNG NGƯỜI ĐI
Nỗi Lòng Người Đi - Căn nhà ngoại ô - Căn gác lưu đày & Cõi Buồn
image
   Bây chừ ĐÔI NGÃ CHIA LY
   Cho NGƯỜI Ở LẠI CHARLY nghìn trùng
   Đường chiều phủ kín MƯA  RỪNG
   NGƯỜI GIÀU CỮNG KHÓC trời rưng rưng sầu
ĐÔI NGÃ CHIA LY
image
   Cạn nguồn GIÒNG LỆ THƯƠNG ĐAU
   Thương HÀN MẠC TỬ sớm mau lìa trần
   PHÙ DU kiếp sống chinh nhân
   ĐOÀN NGƯỜI LỮ THỨ bước chân âm thầm
Doan nguoi lu thu. Tac gia: Lam Phuong. Ca sy: Hop ca
image
   Và SAO CHƯA THẤY HỒI ÂM
   Của người TÌNH LỠ TRĂM NĂM đợi chờ
   Dẫu rằng TÌNH LÀ SỢI TƠ
   Dẫu rằng em vẫn BƠ VƠ cuối tuần
Sao chua thay hoi am - Hoang Oanh
image
      Phương này PHIÊN GÁC ĐÊM XUÂN
   BUỒN VUI ĐỜI LÍNH trầm luân tháng ngày
   chiều nào TỪ GIÃ THƠ NGÂY
   Người đi chinh chiến vui vầy nước non
Phiên gác đêm xuân - Bảo Tuấn
   Bao giờ sông núi vẫn còn
   TÌNH ANH LÍNH CHIẾN chưa sờn chí trai
   TÌNH ANH BIỂN RỘNG sông dài
   Trời vào xứ mộng THƯƠNG HOÀI NGAN NĂM
Thương hoài ngàn năm - Phương Diễm Hạnh
   Gió sương DẤN BƯỚC THĂNG TRẦM
   BÂY GIỜ THÁNG  MẤY lạnh căm ngoài trời
   Lỡ như PHỐ VÁNG EM RỒI
   Tình mình ĐOẠN TUYỆT lệ rơì rớt sầu
Bây Giờ Tháng Mấy - Sĩ Phú
   MAI LỠ HAI MÌNH XA NHAU
   Cầm bằng nước chảy QUA CẦU GIÓ BAY
   HẬN NGƯỜI sao dể đổi thay
   Và anh BIẾT NÓI GÌ ĐÂY một lời
Biết nói gì đây - Tâm Đoan - Thế Sơn
   Em QUỲ LẠY CHÚA TRÊN TRỜI
   Sao cho em lấy được người em yêu
   Bây giờ em ĐỔI THAY chiều
   NGƯỜI THƯƠNG không lấy chọn nhiều lợi danh
   Thà yêu NGƯỜI ĐẸP TRONG TRANH
   Còn hơn TÌNH PHỤ nở đành đắng cay
   Thôi rồi THUNG LŨNG CHIM BAY
 Con Quy Lay Chua Tren Troi -Y Lan

No comments: